Làm đàn bà, thông minh thì bị ghen ghét, ngu ngốc thì bị giễu cợt, xấu xí thì bị chê bai dè bỉu, xinh đẹp thì xã hội lại cho là não ngắn. Kiểu gì thì kiểu, khổ nhất vẫn là đàn bà.
Ở cạnh chồng thì không được phép giỏi hơn, ngoài xã hội lại không được ngu hơn thiên hạ. Đứng một mình thì cần mạnh mẽ độc lập, trước mặt người khác lại phải tỏ ra nhẹ nhàng thục nữ.
Sống phóng khoáng thì bị kêu dễ dãi, dửng dưng lạnh lùng lại cho rằng mình chảnh choẹ. Nói gì thì nói, làm đàn bà vừa khó lại vừa khổ cũng chẳng sai.
Cho nên, đàn bà can đảm là người có thể vứt hết được những rào cản, những lời đám tiếu phía sau để sống theo ý mình. Không ai sống thay cho ai được cả, thiên hạ chỉ nói cho thoả cái lòng và sướng cái mồm chứ họ nhất định không có ý định giúp đỡ hay sẽ hài lòng vì sự thay đổi của ai đó.
Bởi thế, đàn bà nếu không muốn khổ thì tốt nhất là nên bịt bớt một bên tai, che bớt một bên mắt. Nghe những điều cần nghe, nhìn những điều cần thấy là đủ. Biết nhiều, nghe nhiều chỉ thêm phần khổ tâm, sầu não mà thôi
Sưu tầm